Trong những năm qua thành phố Pleiku đã tranh thủ tối đa mọi thuận lợi, tìm mọi giải pháp phát triển ngành nghề trên địa bàn để tạo việc làm cho lao động, trong đó công tác xuất khẩu lao động cũng được chú trọng. Đã xây dựng được phong trào xuất khẩu lao động của thành phố, đã tạo được hướng mở mới trong công tác giải quyết việc làm có hiệu quả cho người lao động. Tuy phong trào xuất khẩu lao động có đi xuống nhưng phần lớn số lao động tham gia xuất khẩu lao động đều thành công góp phần tạo được việc làm, nâng cao nghề nghiệp, kiến thức, góp phần cải thiện cuộc sống bản thân và hỗ trợ được cho gia đình, xã hội .
Hoạt động giới thiệu việc làm tại Pleiku
Tuy nhiên với những nổ lực trên công tác Xuất khẩu lao động chỉ phát triển được trong năm 2008 và bắt đầu có chiều hướng giảm dần trong năm 2009, 2010. Số lao động của thành phố tham gia xuất khẩu chủ yếu là khu vực nông thôn. Trong năm 2010 số lao động xuất khẩu ra thị trường nước ngoài có xu hướng giảm. Lao động xuất khẩu đi làm việc chủ yếu tại các nước Hàn Quốc, Malayxia, Đài Loan, Lào, Camphuchia… với công việc chủ yếu là làm công nhân tại các trang trại và nhà máy.
Nguyên nhân chính của tình trạng này là hạn chế trong nhận thức về việc làm của người dân nông thôn, cùng với những bất trắc về thị trường lao động ở nước ngoài đã làm số lượng lao động xuất khẩu của hầu hết các vùng tăng chậm sở dĩ số lao động xuất khẩu giảm sút là do những thị trường truyền thống không còn sức hút với người lao động. Như Malaysia, tuy có nhu cầu lao động lớn, phù hợp với trình độ lao động của thành phố, nhưng lương mỗi tháng chỉ từ 6.000.000 đồng đến 7.000.000 đồng, trong khi công việc khá vất vả rủi ro cao.
Những thị trường khác lương cao hơn nhưng đòi hỏi trình độ lao động kỹ thuật cao. Còn lao động xuất khẩu sang hai nước Lào, Campuchia có số lao động tham gia luôn tăng năm 2008 là 150 người, năm 2009 là 197 người, năm 2010 là 282 người nhưng chủ yếu là hợp đồng giữa các doanh nghiệp trên địa bàn tỉnh đang trồng cao su và làm thủy điện, chỉ mang tính thời vụ, thiếu bền vững. Lao động tại hai nước này chủ yếu là người dân tộc thiểu số, không muốn xa nhà, làm việc tự do nên chỉ một thời gian là bỏ về nước, khiến nhiều doanh nghiệp khó khăn và không dám sử dụng lâu dài.